MỘNG ƯỚC MỘT NGÀY MAI
Anh luôn mong có ngày mai
Bên em suốt những đêm dài mộng mơ
Cùng nhau xướng hoạ vần thơ
Cùng nhau uống rượu, chơi cờ, ngắm sao...
Hằng nga thẹn núp nơi nao
Chộm nhìn hai đứa, khát khao giống mình
Mây hờn, gió cũng lặng thinh
Phát ghen với kẻ si tình như anh.
Duyên ta xưa cứ mong manh
Gặp nhau thoáng thoắt lại đành xa nhauGiờ em an lạc nơi đâu ?
Nhớ chăng thư quán thủa đầu dựng xây
Bài thơ cũ vẫn còn đây
Hồn thơ yêu tựa như ngày mới quen
Nhìn trăng lại thấy bóng em
Cạn ly lại thấy khát thèm một mai...
Và đây là là một cái nhìn khác về “Mộng ước một ngày mai”
VẪN MỘNG MỘT NGÀY MAI
Anh luôn mong có ngày maiBên em suốt những đêm dài mộng mơ
Cùng nhau say đắm trong thơ
Cùng nhau khoả nước bên bờ sông Ngân
Lả lơi cùng với gió xuân
Phiêu du thoát chốn phong trần thị phi
Để em chẳng phải nghĩ suy
Và anh chẳng vướng bận vì mưu sinh
Đôi ta chung một chữ tình
Bên nhau tựa bóng với hình chẳng xa....
Rồi thời mơ mộng sẽ qua...
Và mai... mãi vẫn chỉ là trong thơ...
Và đây là là một bài trả lời bạn đọc thắc mắc sau khi thấy bài “Vẫn mộng một ngày mai” vừa mới post đã chưa trọn 1 ngày đã bi chính tác giả gỡ bỏ.
GỬI EM!
Hai bài cùng mộng “ngày mai”
Khác nhau ý tứ khiến ai dễ nhầm
Vẫn là câu chữ tự tâm
Viết theo cảm xúc thăng trầm mà thôi!
Một ngày mai đã qua rồi
Một ngày mai nữa... chắc rồi lại xa.
Yêu thơ nên mến người ta
Nhớ thơ người viết mượt mà dễ thương
Mai sau mỗi lúc vấn vương
Vần thơ khi ấy lại thường thấy mai
Nên anh xoa bớt một bài
Để ai nỡ đọc, mộng hoài trong thơ...