Bông Mai Đỏ trong vườn nhà Ngọn Gió Đêm xuân Tân Mão 2011

Bông Mai Đỏ trong vườn nhà Ngọn Gió Đêm xuân Tân Mão 2011
(Blog này lưu lại một số bài thơ của Tôi đã đăng tại 1 vài diễn đàn từng thường cùng bạn hữu lui tới với các nick name: HanoiDAC, Ngongiodem, XOman, NewTime)

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

MỘT NGÀY CUỐI THÁNG 6

Tháng 6 là 1 tháng đánh dấu nhiều sự kiện trong gia đình:
1- Bé Ken bắt đầu đi được những bước đầu tiên. Thật là vui. Nhưng cũng khá là buồn vì bé bị sốt nhiều quá, 4 lần trong 1 tháng. Mỗi lần đưa bé vào bệnh viện khám mà buốt hết cả ruột. Khổng phải là vì tiền phải rớt liên tục mà là vì thời đại khoa học kỹ thuật tiên tiến nên mọi sự chuẩn đoán bệnh đều phải dựa vào kết quả xét nhiệm máu và ảnh chụp Xquang. Mỗi lần xét nhiệm, thấy y tá rút ra cả trục cc máu thì thực sự thấy trong lòng giận kinh khủng. Mà giận gì chứ...!!!

2- Bé Tem hôm 20/6 vừa rồi nhận kết quả "rớt" kỳ thi đo nghiệm tuyển sinh vào học tại trường Thực Nghiệm Hà Nội. Do vậy lớp 1 của bé sẽ được vui vẻ học tại trường Kim Đồng (GV). Mặc dù biết 99,9% kết quả sẽ là vậy nhưng vì chiều mẹ bé nên bố Tem cũng bon chen 2 ngày để lấy cho được phiếu đăng ký mua hồ sơ dự tuyển. Nhưng "rớt" thì ko có gì buồn mà buồn là Tem trong tháng cũng bị sốt cao mấy đợt. Chiều qua, không nhiên lại cũng sốt cao trên 40 độ. Bố Tem hoảng quá, phi xe từ công trường về đúng giờ cao điểm. Đường đông, lại thấy giận kinh. Mà biết giận gì đây?!...

3- Mẹ Tem&Ken trong tháng cũng ốm 1 đơt phải vào bệnh viện truyền nước. Còn tới đây, mấy tiếng nữa thôi mẹ cháu cũng sẽ tiến hành ca phẫu thuật xử lý cái u nhỏ trong gan tại bệnh viện Quân Đội.  Không biết sẽ ra sao sau đợt điều trị này. Mẹ bé hiện nay đang là "trụ cột kinh tế chính" của gia đình. Vì tiền lương của mẹ Tem được thanh trả đều đặn và đúng kỳ. Tự nghĩ đến bản thân mà bố Tem thấy xấu hổ quá! Tự nhiên lại thấy giận. Lần này thì rõ ràng là thấy giận bản thân kinh khủng! Giận thực sự.

4- Cuối cùng, bản thân bố Tem&Ken trong tháng 6, cái họng cũng không chịu để yên, Ho triền miên và sốt vặt lẵng nhẵng suốt 4 tuần qua thực sự là khó chịu. Thuốc kháng sinh và C sủi hiện đã trở thành 1 món ăn phụ không thể thiếu sau mỗi bữa ăn. Nhưng đó chưa phải là tất cả. Hiện bố Tem&Ken đang đứng trước nguy cơ thất nghiệp (vì cũng đến giai đoạn kết thúc gói thầu thi công xây dựng phần móng và tầng hầm tại Tòa nhà hỗn hợp MD Complex Tower). Trong 12 tháng qua, mặc dù triền miên tiền lương của cán bộ nhân viên bị trả chậm từ 60-90 ngày, nhưng so với nhiều công trình khác ở Hà Nội đang "ngủ đông" thì cái cẩu tháp tại đây vẫn quay không mệt mỏi ngày đêm vẫn còn là 1 tín hiệu đáng mừng. Nói thì nói vậy nhưng thực sự chỉ muốn nghỉ việc. Càng làm lâu năm trong ngành XD này lại càng thấy oải! Chán chẳng buồn giận nữa.

Thời buổi suy thoái kinh tế, không riêng gì VN mà toàn thế giới đều vậy. Thất nghiệp gia tăng là điều khó tránh khỏi. Không có thu nhập đã khổ mà còn ốm đau cả nhà nữa thì không còn gì hoảng bằng. Người xưa có câu: "Không ốm, không đau làm giàu mấy chốc" giờ thì đã nghèo khó lại càng thêm nghèo khó rồi. Biết tính sao đây!

Nhu cầu cuộc sống ngày 1 tăng, ma đã tăng rồi thì khó dừng và giảm được. Tính sơ 1 tháng các khoản chi phí sinh hoạt cố định như Lương thực, thực phẩm, điện, nước, xăng xe, khí đốt, điện thoại, Internet, truyền hình cáp tiêu dùng một cách khiêm tốn cũng khiến đi bay cả trục triệu roài. Nếu kể thêm khoản đóng học cho 2 đứa, chi phí khám chữa bệnh, chi phí quan hệ ngoại giao... và chi phí giải trí thư dãn khác nữa thì nhạt toẹt cũng từ non nửa tới tương đương mức chi phí sinh hoạt cố định. Càng nghĩ đến càng thấy khó ngủ. 

Nhân hôm khó ngủ, lại vào thăm lại trang blog của mình tự sự cho đỡ stree. Mong rằng tháng 6 qua đi, sang tháng tới, cả nhà mạnh khỏe an lành, bố được lĩnh lương tháng 4, tháng 5 sẽ đưa cả nhà đi biển chơi 1 tuần xả sui.

Vừng đông sắp ló rạng. Một ngày mới sắp bắt đầu. Lại là một ngày cuối tháng 6.