Lâu rồi không làm thơ đường luật. Hôm nay thư thả lại tí toáy 1 bài xem có còn nhớ niêm luật nữa hay không.
CON ỐM...
Tem ốm, mẹ Tem chẳng có nhà
Bố thì vụng quá, nói không ngoa
Chén cơm đút mãi mà không vợi
Cốc sữa nâng hoài vẫn tứa ra.
Vắng vợ chăm con thành tất tả
Thiếu bà trông cháu phải xuê xoa
Còn may kiếp trước cha tu khéo
Con sớm tươi cười chỉ ốm qua.
Cặp đối “tất tả” và “xuê xoa” xét kỹ thì chưa chuẩn lắm bởi “tất tả” là tính từ đối với “xuê xoa” là động từ thì cũng chưa thực sự đắc. Nhưng tìm được cặp từ đọc nghe thú vị mà lại chỉnh chu nữa thật là khó hơn làm một bài thơ mới nên tớ cứ tạm dừng tại đấy, một ngày nào đó tìm được cặp đối chuẩn chỉ hơn thì sẽ thay sau cũng không muộn.
VỢ KHÔNG LA...
Chồng hay thơ phú vợ không la
Bới biết yêu thương lại thật thà
Tất bật với đời không trí trá
Phong lưu cùng bạn chẳng bê tha
Khi vui phấn khởi gieo vần hoạ
Lúc chán âm thầm lựa khúc ca
Biết vợ hay buồn khi trống vắng
Nên làm thơ tặng, vợ không la
Cặp câu “trí trá” và “bê tha” vẫn mắc lỗi đối câu. Đường Thi khó thật! Thôi làm thơ tự do cho nhàn thân vậy