Bông Mai Đỏ trong vườn nhà Ngọn Gió Đêm xuân Tân Mão 2011

Bông Mai Đỏ trong vườn nhà Ngọn Gió Đêm xuân Tân Mão 2011
(Blog này lưu lại một số bài thơ của Tôi đã đăng tại 1 vài diễn đàn từng thường cùng bạn hữu lui tới với các nick name: HanoiDAC, Ngongiodem, XOman, NewTime)

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

MỆT MỎI

Mệt mỏi! hai từ quen thuộc mà phân đa trong cuộc sống ai ai cũng không nhiều thì ít sẽ cảm nhận thấy một lần trong ngày, trong tuần, trong tháng, hoặc trong năm. Mệt mỏi có nhiều nguyên nhân.
Nhưng phần nhiều là từ tâm phát ra. Tôi nghĩ vậy.

Sáng nay thức dậy thấy toàn thân mệt mỏi. Ừ cũng đã san sát bước tới cái tuổi "tứ thập" rồi. Nhìn lại quãng đường đã qua suốt từ khi dời ghế nhà trường tới nay mà thấy "Mệt"... Nhìn hướng về những năm tháng tiếp tới mà thấy "Mỏi"...

Với cái nhìn ấy, với cách nghĩ như vậy; Bảo sao cơ thể không thấy mệt mỏi?! Thật khờ quá!... Tự nhiên lại muốn viết một cái gì đó. Viết lung tung. Viết chỉ để không không cảm nhận thấy cái "mệt mỏi" trong cơ thể lười vận động, trong cuộc sống thường nhật lười tu tập, lười công đức, lười hiếu kính và lười cả thương yêu... Viết để đào thải "cái u uất" trong tâm hồn, cái khổ nhược trong thể xác cừ ngày lại ngày một chất chứa phè nhiêu. Và viết để tiếp tục sống với thời gian và hướng vào tương lai...

Ôi!!!
Cuộc sống vô tư,
Cùng gió phiêu du
Ngàn giấc mơ hoa...
Đâu rồi?
Ôi!!!
Từ lúc bao lâu
Đời bỗng ưu tư 
Nhiều nỗi toan lo
Sầu não trong tâm
Sống mòn...
Ôi!!!
Một kiếp phù sinh rã rời...
Ước lòng thanh tịnh em ơi
Để ta sông nốt cuộc đời yêu thương!