Bông Mai Đỏ trong vườn nhà Ngọn Gió Đêm xuân Tân Mão 2011

Bông Mai Đỏ trong vườn nhà Ngọn Gió Đêm xuân Tân Mão 2011
(Blog này lưu lại một số bài thơ của Tôi đã đăng tại 1 vài diễn đàn từng thường cùng bạn hữu lui tới với các nick name: HanoiDAC, Ngongiodem, XOman, NewTime)

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2012

Tự sự đầu năm


Cũng đã lâu rồi, từ ngày nhà có thêm thành viên mới là bé KEN, thơ ca, nhạc, hoạ đều chỉ còn là những kỷ niệm. Bé Ken, bé Tem và gia đình là thực tế hiện hữu khiến cho một người làm cha, làm chồng như tôi phải chấp nhận chia tay với những đam mê để sống thực tế hơn.
Thực tế, với những mỗi quan hệ xã hội phức tạp, lúc trần trụi tục tĩu, lúc vô vi khoáng hoạt. Thực tế với những con số có khi lạnh lung, có lúc lại rát bỏng. Thực tế với những thời đoạn khiến ta mỏi mệt, chán nản, những thời đoạn khiến ta hoang mang lo lắng và cả những thời đoạn khiến ta giận dữ, phẫn nộ đến uất nghẹn...
Trong những lúc như vậy, tại những khoảng khắc của sự mất cân bằng, mất bình tĩnh, ta chợt nhận ra giá trị vô thường của lời từ trong những bản tình ca, ta chợt cảm được cái mênh mang của thanh nhạc, và chợt thấy những đường nét, những sắc màu của vạn vật trong không gian xung quanh ta thật giàu ý vị và đáng yêu... Tất cả những điều đó đã khiến ta bình tâm, nhẫn nại và vị tha... Tất cả những điều đó lại khơi gợi nguồn cảm hứng thi ca trong tâm hồn ra để rồi lại chính chúng dấn dắt ta gạn tìm về với những đam mê của một thời tuổi trẻ để lại sống là chính ta...
Sáng nay thức sớm phụ mẹ bé Ken, lại gặp tiết trời vào xuân, trong lòng tự nhiên thấy phấn khởi nảy sinh ý thơ nên vào lại trang blog nay lưu ít dòng cho đỡ nhàn tay...


CẢM ĐỀ
Từ ngày thêm một vầng dương
Sáng thêm chăm chỉ, tối thường đảm đang
Túi thơ bầu rượu chẳng màng
Bút nghiên xếp gọn tuềnh toàng ý thơ…
Hội hè cũng chỉ nhạt sơ

Đam mê gác lại, từng giờ là Ken.

Hôm nay, mải bước đường quen
Lạc về Thư quán, lạ quen ngỡ ngàng
Quán xưa rộng lớn thênh thang
Quán nay gọn... vẫn nồng nàn ý thơ
Bạn thơ, bạn rượu, bạn cờ...

Vẫn tâm tri kỷ , vẫn tình chi giao...

“Nàng thơ”, thấp thoáng thanh tao
Duyên thơ ấm áp thấm vào trong tim...
Màn đêm nhường ánh bình minh,
Đón chào ngày mới tâm tình cùng thơ
Bồng con lòng thoáng mộng mơ
Nhìn qua dáng vợ, xuân vừa tới em!

Xuân


Xuân tới rộn ràng

Mai vàng rạng rỡ

Đào thêm niềm nở

Tưng bừng Bắc - Nam...



Người cũng thêm sang

Phố xá trang hoàng

Tình thêm thắm thiết

Duyên càng tươi xanh...



Khấp khởi yến anh

Muôn nơi trẩy hội,

Đón mừng xuân mới
Nức lòng cùng thơ...